BÃO VÀ NGƯỜI THỢ ĐƯỜNG DÂY
Tháng bảy mưa ngâu
Anh em thợ điện bảo nhau
Từ tháng này có bão
Như in sâu trí não
Mỗi lần cơn bão qua
Là bao nhiêu cây đổ.
Như khắc sâu trí nhớ
Mỗi lần cơn bão qua
Lại mang nhiều giông tố
Nhớ khi xưa còn bé
Nghe đài báo bão xa
Là thoáng trên mặt cha
Nỗi lo người thợ điện.
Cha lo bao nhà xưởng
Lại đổ rạp bên đường
Và cả những hàng dương
Lại đè lên lưới điện.
Mỗi lần cơn bão đến
Là mưa tuôn hoành hành
Làm ngập trạm biến áp
Nhấn chìm đồng lúa xanh.
Khi cơn bão đến nhanh
Cũng mang nhiều tàn phá
Cha kêu gió lớn quá
Điện mất, còn, mong manh.
Mỗi khi cơn bão tan
Là cha lại lên đường
Chẳng kể trời đêm tối
Điện mất buồn thê lương.
Cha dựng lại cột điện
Cha kéo lại đường dây
Cha khắc phục sự cố
Để cho con hôm nay.
Người thợ điện đường dây
Bao ngày đêm vất vả
Dù mưa tuôn trắng xóa
Hay sấm chớp liên hồi
Vẫn giữ dòng điện sáng
Truyền đi khắp muôn nơi.
Nay thế hệ chúng tôi
Là hậu sinh thợ điện
Quyết giữ vững đường dây
Như trong tim đã nguyện.
Dòng điện của tổ quốc
Đường dây của cha anh
Có chúng tôi tiếp bước
Trái tim hồng, tuổi xanh
Dù mưa giông bão tố
Hay nắng cháy da người
Sẵn sàng có chúng tôi
Mấy đời yêu nghề điện.